Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

 
 
Buồn viễn xứ
Niềm thương nỗi nhớ ủ bên lòng

Giọt nắng ân tình ấm cõi đông
Phố ảo tình thu hồn xanh biếc
Buồn rơi viễn xứ nặng trông mong.

Thu Giang Vũ


THU

Cốm xanh ươm mộng cánh sen lòng
Nắng nhuộm vàng chanh đón đợi đông
Cành trúc đung đưa ngơ ngác gió
Ngõ buồn thơm cỏ mấy mùa mong.

Nguyễn Văn Thái

Muộn màng

Ta gặp nhau muộn màng trên góc phố
Một ngõ đời đôi kẻ ước mơ chung
Đường song song liệu có được trùng phùng
Hay lắt lẻo ở hai đầu nỗi nhớ ?

Cầu tre bước gần nhau nghe nhịp thở
Nắng quê mình muôn thuở vẫn còn thương
Ruộng lúa xanh thăm thẳm toả mùi hương
Quê Mẹ đó cánh cò bay thẳng tắp

Đò trên sông sóng dập dồn xa khuất
Bờ bến nào không nhiều nỗi đục trong
Nỗi buồn riêng đành khép kín bên lòng
Khơi dĩ vãng, tiếng ve sầu rền rỉ

Đường em đi sóng rì rào thầm thỉ
Bổn phận đày bàn tay nhỏ đa mang
Bốn mùa sang thương ánh mắt bàng hoàng
Mùi hương cũ lặng lờ tan theo gió

Tóc mây bạc chiếc trâm cài bỡ ngỡ
Đuôi mắt hằn đầy những vết chân chim
Tuổi thơ ngây em dõi mắt đi tìm
Còn đâu nữa.......cả một trời thương tiếc!

Thugiangvũ
 
Vấn vương 
 
Sáng trăng mát cả khung trời
Toả hương hoa bưởi ngọt mời đong đưa
Sương thu từng giọt cũng vừa
Ươm thêm thơ mộng giao mùa bên nhau

Lá rơi vàng cỏ đẹp màu
Cánh may bám khẽ nhiệm mầu dễ thương
Tóc em thơm để vấn vương ?
Gió mơn man nhẹ đêm trường ru mơ .

Gom muôn tinh tú vào thơ
Con tim hoà nhịp thẫn thờ vòng tay

Thu giang vũ

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

mộng

giấc ngủ muộn chìm theo lời ru ấm
Em lim hồn cơn mộng dõi theo mây
Tiếng xe qua nhưng bóng nguòi vẫn đây
Lời dịu ngọt khúc nhạc tình êm ái   

Ngàn dậm xa ta vẫn gần mãi mãi
Tay đan tay chụm lại một mái đầu
Dựa vai nhau tâm sự suốt canh thâu
Vầng trăng tỏa ánh nhiệm mầu trong sáng

Vần thơ ai rót đẹp màu lãng mạn
Như giọt sương mát rượi ướp hương hoa
Màn đêm len bóng tối có chan hoà
Quỳnh đua nở cánh vươn lên thơm ngát

Nụ hôn lén vừa đỏ bừng má thắm
Hồng đôi môi trái mọng đón xuân về
Xin hay đợi quả chín lá xum xuê ?
Tình sẽ đến trong vòng tay anh đó .

TT-Thugiangvũ

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

 
 
Ru anh
Nắng lên vàng hạt bên thềm
Sương mai nhẹ mưót cỏ mềm đan nhau
Xanh xanh lá biếc đẹp màu
Một chờ hai đợi dìu nhau dốc mòn

Mơn man em gửi nụ hôn
Gió vương vấn mãi như vờn tóc mây
Đẹp trời chim hót trên cây
Nhạc reo suối hát vui vầy hôm mai

Ru anh giấc ngủ thật dài
Cơn mơ mộng thắm gieo hoài nghĩa ân
Dẫu xa tình vẫn thật gần
Kề vai chung bóng mùa xuân khắp trời !


TGV
 
 
Giọt buồn
Lãng lẽ sương rơi góc phố buồn
Đêm trăng lóng lánh giọt sầu tuôn
Mơ hoài bóng dáng người năm trước
Quán vắng mình em thấm giọt buồn

Sóng vỗ triền sông gợn khúc buồn
Mưa bay từng hạt lạnh lùng tuôn
Hờn ai lỗi hẹn trời vần vũ
Nỗi nhớ niềm thương quẩn giọt buồn.
 
Thu giang vũ
 
 
Giòng sông thu

Anh đi mô để em chờ
Dòng sông thơ vắng trời mơ tím mầu
Mây đan giăng sợi mưa mau
Vườn trầu quê mẹ nhìn cau trổ buồng

Mỗi chiều nhìn hoàng hôn buông
Gió thu lay nhẹ giọt buồn giăng giăng
Trà thơm hương ngát chờ trăng
Hoa ngâu thoang thoảng thì thầm người đâu.

Thu giang vũ



 
 
Đoá hoa lòng
Em đến thăm anh một chiều gió lộng
Món quà trên tay là đóa hoa lòng
Đã ghép lại với nỗi nhớ mênh mông
Buộc niềm thương vương theo từng cánh nhỏ

Màu hồng đậm những nụ cười tươi nở
Ngày gặp nhau bỡ ngỡ thẹn thùa sao
Nhịp tim đập rộn rã thay câu chào
Và từ đấy vườn lòng luôn rộng mở

Vàng hạnh phúc thơm hương xưa nhắc nhở
Cánh tươi trong giữ trung trinh câu thề
Dù xa mãi tít tắp tận sơn khê
Giòng sông quê chẩy về nguồn mãi mãi

Cơn bão nổi gió lùa đồi hoang dại
Rừng thưa lạnh lá rụng úa thu sang
Người đi vội đôi mắt em ngỡ ngàng
Chẳng muốn khóc mà dòng sầu nghe nặng

Chiều mưa rơi con phố buồn xa vắng
Tiếng ai cười giọng trầm ấm hôm nao
Thông vẫn xanh lá thắm như ngày nào
Lòng mẹ ấm em chúc người an nghỉ .

Thu giang vũ - BB

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013



Lỗi hẹn

Một câu hẹn cả đời trông đợi
Lời xưa thề đau nỗi chờ nhau
Mùa sang phượng tím giăng sầu
Bâng khuâng gió thoảng hàng cau nhớ người

Nhạn lạc bầy xứ xa vời vợi
giọt mưa về phủ vội lối đi
Đường trơn đồi vắng thầm thì
con tim buốt giá còn ghi chuyện tình

Rời tổ ấm một mình toan tính
Giòng sông sâu Biết định hướng nào
Lá vàng rơi nhẹ nghiêng chao
Con chim lạc bạn bay vào hư không

Bao mùa qua vẫn còn ước mộng
Quay thời gian lồng lộng cánh diều
gặp nhau trên bến đò chiều
Nụ hôn gói trọn xoa nhiều đắng cay !
 
thugiangvũ


Nhớ Mẹ

Kẽo kẹt võng đưa chợt buồn nhớ Mẹ
Bát cơm canh hẹ nấu với tép riêu
Dạ xa xót thương mãi những buổi chiều
Trời xa đất lạ
cánh diều tha phương

bầy chim khôn đủ cánh tìm muôn hướng
Bỏ lại Mẹ nắng xạm cháy da mồi
Đuôi mắt hằn
đầy vết nám sương phơi
Lưng còm cõi chờ con về trong nắng mới

Mùa gặt hái Mẹ cầu trời mong đợi
Hy vọng mòn hơi vời vợi gió mưa giông
Bão lên cao ngập nước tràn ruộng đồng
Màn đêm xuống thì thầm Mẹ nguyện khấn

Mẹ ơi , mỗi hạt cơm
là mồ hôi khó nhọc
Của Mẹ hiền tình mẫu tử đã nuôi con
Chẳng quản gian lao
nguy khốn trên đường
Nâng con dậy biết bao lần con gục ngã

Mùi khói hương thơm như thầm giục giã
Nước chẩy về nguồn ....
Giòng sông Mẹ bao la
Bàn tay người xương xẩu vẫn hiền hoà
Bên lòng Mẹ biết bao là hạnh phúc .

Thugiangvũ


Mong Mẹ

Hạ về Mẹ chẳng về sao

Trầm hương thoang thoảng bay vào hư không

Vườn hoa cúc bỗng gió lồng

Nhìn hoa dáng Mẹ vun trồng còn đây

Bàn tay Mẹ vẫn chai gầy

Ủ con đêm lạnh tháng ngày còn thơ

Nâng con dậy lúc bơ vơ

Dắt dìu tùng bước đường chờ tương lai

Canh khuya tiếng Mẹ thở dài

Vọng theo quốc gọi ru hoài nỗi đau

Thugiangvũ


Hoàng hôn buông

Em ghé thăm anh một chiều mưa bụi
Con ngõ vắng người tội quá đôi chân
Nhịp guốc gõ tưởng như xa nhưng gần
Tình còn đó mà hoài mong chẳng thấy

Gió vi vu chiếc lá chao như vẫy
Chưa úa vàng sao vội nỡ rời xa
Thảm cỏ tím hoàng hôn ngả bóng tà
Chim lẻ bạn bay la đà tìm ổ

Nhớ mãi bài thơ vần còn bỡ ngỡ
Trải vui buồn trên xứ lạ tha hương
Thấm giọt sầu cay khóe mắt đang tuôn
Mây xam xám một màu mênh mông quá

Mưa rơi đều từng hạt sầu lả tả
Mái tóc mây thấm ướt lạnh vai gầy
Nón nghiêng che chẳng đủ ...tà áo lay
Người chẳng thấy cánh cửa vườn lặng lẽ !

Thugiangvũ



Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Nắng đẹp

Nắng đẹp

Nắng lên đẹp xanh từng ngọn cỏ
Ghế công viên ấm chỗ ta ngồi
Kề vai nhau nghe lòng chơi vơi
Tâm tình đi em chờ anh đó

Thì thầm nhé kẻo con dế nhỏ
Im tiếng gáy rồi lắng tai nghe
Em thẹn lắm
má bừng bừng đỏ
Anh mỉm cười nháy mắt đong đưa

Mây trong sáng xin đừng chuyển gió
Mái tóc bồng
chạm phải đôi môi
Nụ hôn nhẹ nghẹn từng tiếng thở
Hoà nhịp tim
phượng đỏ sân truờng

Lời thơ tình
bắt đầu từ đấy
Ép trang vở từng cánh xinh xinh
Giữ mãi nhé kỷ niệm chúng mình
Ngàn thu đến vẫn còn nồng thắm.
Thugiangvũ

Nhớ... xưa

 
 
Nhớ... xưa

Dáng em xưa vạt áo dài tha thướt
Tà trắng ngần trong nắng tóc mây bay
Mắt nai tơ, em vẫn nghĩ có ngày
Chung lối nhỏ đan tay mình sánh bước
Bao mùa qua chắt chiu lời nguyện ước
Gặp lại người xin trả nợ vàng thau
Hạ vừa sang nhìn cánh phượng khoe màu
Thầm nhớ mãi lần chia tay ngày ấy

Tình dở dang tiếng ve buồn biết mấy
Dạ bồi hồi đông tiễn biệt thu đi
Gió vi vu lời anh hát thầm thì
Nghe trầm ấm con tim dồn nhịp đập

Thôi nhé anh tình chẳng còn mong gặp
Cánh cò nay lặn lội chốn quê người
Mỏi chân rồi vạt nắng vẫn chơi vơi
Oằn vai gánh cả cuộc đời chìm nổi

Thảo trang thơ em ghép vần chờ đợi
Mặc mây trôi...sóng nuớc nhấp nhô vời
Chiếc lá đành theo số phận chơi vơi
Đời cũng thế... Biết bao giờ trở lại!

Thugiangvũ



Bóng ai qua bên thềm

Bến nước xưa còn em chờ em đợi
Vĩ Dạ mưa buồn thảo vội tờ thư
Người có hay chăng trong cõi xa mù
Bàn tay vẫy lạnh buốt rời rã mỏi

Con đò chiều vừa ra đi như vội
Chẳng một lời từ biệt lặng như mơ
Mặt sông buồn con cá lội lững lờ
Lồng bóng nước chợt thấy mình cô lẻ

Cầu Trường tiền gió vi vu nhè nhẹ
Gửi về ai cánh thơ nhỏ xinh xinh
Gói trọn vẹn kỷ niệm của chúng mình
Đẹp muôn thuở , một thiên đường say đắm

Ngày trôi qua nơi phương trời xa thẳm
Van xin người giữ mãi chút dư hương,
Em gom lại những cánh hoa trên đường
Thơm tập vở anh trao em ngày ấy .

Thugiangvũ

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013



Người xưa đâu .....

Lất phất mưa bay giọt buồn thê thảm
Xứ lạ quê người ảm đạm mù khơi
Chân buốt lạnh con ngõ vắng xa vời
Đời lữ thứ xa quê giăng sầu tủi

Tiếng chuông nào vừa vang vang đầu núi
Ngân dài lên nhớ Thiên Mụ thân thương
Tà áo bay phất phới dưới mái trường
Cái đuôi theo sau tiếng cười khúc khích

Sông Hương ngẩn ngơ niềm vui thoả thích
rủ nhau cùng trốn học ngắm mây trời
Ánh mắt nhìn lòng mộng mị chơi vơi
Anh trao vội lá thư tình nho nhỏ

Bài thơ đó em ép vào tập vở
Vô lớp học , bài chẳng hiểu chi mô
Dạ thơ thẩn nhịp tim đập thẫn thờ
Con chữ thẹn thảo vần mơ e ấp.....

Dòng nuớc trong thuỷ triều dâng cao thấp
Đáy nông sâu nào ai biết tương lai
Ngỡ đời tươi đẹp như nhánh hoa mai
Lồng ngực nóng rộn hồn em bỏ ngỏ

Chim nhạn lạc em chờ người bên nớ
Lệ rưng rưng hạt bụi xót mắt cay
chiều thu rơi gạt lệ ai có hay
Ngày đưa tiễn mưa bay bay góc phố !

Thugiangvũ



Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

MẸ ơi




MẸ ơi ….


Con chờ mẹ gọi “muối dưa”
Kẻo ba ngày tết cải chua còn “ngồng”
Giao mùa rồi …nhà trống không
Sao mẹ chẳng gọi …trời mông mênh buồn
Mẹ ơi nuớc chẩy về nguồn
tuyết rơi trắng xoá ngập đuờng đi qua
Lạnh se sắt buốt đến da
Chiếc áo len chẳng thiết tha ấm người

Khúc nhạc nào đang chơi vơi
Xa quê nhớ Tết một thời yên vui
giọt nước mắt lặng bùi ngùi
Nhìn lên ảnh Mẹ một trời đau thương
Trầm nhang thơm khói toả hương
Còn đâu một thuở thiên đường tuổi thơ
Bao gian khó không xoá mờ
Niệm xưa đẹp mãi bên bờ tình yêu
Mái gia đình bếp lửa chiều
Bát cơm canh cá tiếng diều vang xa
Thoáng như tiếng gọi của cha
“Vào bếp phụ mẹ ….nhởn nha học bài “…….

Thu giang vũ
 


 
 

 

 

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

Nhớ tết quê nhà





Nhớ tết quê nhà

Nụ đào hồng vươn mình trong nắng
Cánh mai vàng vội nở đón xuân
Ta nắm tay nhau để tình gần
Và lặng yên nghe em thỏ thẻ

Tết lại đến như bao thế hệ
tình chúng mình vẫn thế vui chung
Chẳng khác chi nếm miếng mứt gừng
Cay nhưng ngọt đậm tình yêu lắm

Quả dứa chua vẫn còn thấm đẫm
Ướp đường dẻo hương vị quê hương
trái dưa hấu sự tích còn thương
Mứt sen trần va ni thơm phức

Câu đối đỏ nhớ câu chúc phúc
Bánh chưng xanh ghém củ dưa hành
Quả bưởi thơm vỏ đẹp tươi xanh
Dây pháo đỏ nổ dòn trên phố

Mắt em thơ vui cười rạng rỡ
Nén nhang trầm nghi ngút khói say
Xin tổ tiên phúc lộc năm này
Tiền như nước đong đầy nhà cửa .

Thugiangvũ.



Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

Cánh én lạc




Cánh én lạc vẫn mong mùa xuân thắm

Muốn hợp bầy tìm tổ ấm năm xưa

Cánh rừng thưa ngại cơn gió lạnh lùa

Nụ khép nép chờ cơn mưa tươi mát

Chồi non nớt hương thơm còn man mác

Ong bướm vờn tan tác gió lung lay

Cơn bão to thổi nát cánh hoa gầy

Vết sẹo cũ vẫn còn đầy dĩ vãng

Lòng biển sâu giấu nỗi sầu lãng đãng

Mặt nước trong nhưng đậm nét ưu tư

Trang giấy trắng làm sao trải ngôn từ

của một thuở dại khờ chờ xuân đến

Ấp kỷ niệm đêm dài ngồi cạn chén

giọt đắng cay dường nghẹn cả buồng tim

Mi mắt đỏ nhìn con phố im lìm

Chỉ tiếng nấc hoà dòng sầu lên tiếng .

Thugiangvũ



Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Bài thơ dang dở



Gửi đến anh bài thơ dang dở
Mực xanh màu như thuở còn yêu
Xuân về xứ lạ bao chiều
Quê xa thương mãi cánh diều trên đê

Trải dòng sầu tiếp theo trang giấy
Quê hương ơi ……đã mấy xuân rồi
Nhớ ai nghe dạ bồi hồi
Sáo xưa dìu dặt ru hời lòng đau

Chậu mai vàng có còn nở rộ
Cành đào tươi hé nụ xuân hồng
Anh còn truớc ngõ chờ mong !?
Nụ hôn trong nắng ấm nồng tóc mây

Kỷ niệm đầy vẫn trong trí nhớ
Thao thức hoài bỡ ngỡ trong mơ
Nhện buồn giăng sợi tơ chờ
Đèn khuya hiu hắt lặng lờ canh thâu

Đối gương nhìn bóng mình đơn lẻ
Chiếc trâm cài nhè nhẹ đã rơi
Trăng còn hay khuất sau đồi
Màn đêm bao phủ tối màu đêm xuân !

Thugiangvũ

Thơ

Thơ

Thơ dang dở thơ buồn hết ý
Tình dở dang cạn nghĩ thôi đành...
Giây tơ sao quá mỏng manh
Duyên vừa gặp gỡ nợ dành kiếp sau
Thơ lãng mạn dòng sầu day dứt
Tình với tình lắm lúc trái ngang
Bọt bèo hợp sóng vỗ tan
Thu đi đông lại muộn màng xuân trôi.......

Thugiangvũ

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Xuân chờ nắng hạ


Xuân chờ nắng hạ

xuân vừa sang hoa vàng chờ nắng hạ
Vườn cải trổ bông nụ biếc một màu
Em tần ngần đứng lặng cuối sân sau
Hương ngày cũ vẫn còn đau tiềm thức

Cơn gió thoảng chợt bàng hoàng tỉnh giấc
Nhìn mây trôi lờ lững trắng khung trời
Bóng người đây mà tưởng như xa xôi
Cánh cửa khép hững hờ không mời gọi

Nhớ ngày xưa chiều nao trên bến đợi
Trời bâng khuâng lất phất giọt mưa bay
mượn tà áo vẫy ngọn bút tỏ bày
Nỗi lòng mình lá thư xinh nho nhỏ

Cánh nhạn bay cũng bắt đầu làm tổ
"Đất Việt mai sau" hẹn nối mãi ân tình
Có ngờ đâu cơn bão nổi điêu linh
Nên thổi mất dấu trung trinh một thoáng

Con phố cũ ngọn đèn đường ta thán
Ánh sáng mờ chẳng rõ lối đi xưa
Xuân có đến cánh mai nở cũng vừa
Đủ để thấy rừng thưa chờ nắng hạ .

Thugiangvũ

 

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Phân vân


phân vân

Trời trở gió canh khuya buồn day dứt
Heo may về se lạnh bóng song thưa
Ngọn đèn đêm lặng lẽ giữa giao mùa
Thao thức mãi ánh sao vừa le lói

Đò trên sông sóng đẩy xa nguồn cội
Đáy nông sâu ai biết đục hay trong
Bao cách trở em luôn giữ bên lòng
Ký ức đọng cả một trời thương nhớ

Mới ngày nào gặp nhau còn bỡ ngỡ
Những trang thư e ấp gối mộng mơ
Lời thơ tình trong trắng đọc thẫn thờ
Nhìn chiếc lá me bay mà ngơ ngẩn

Bao năm rồi dòng đời cứ quanh quẩn
do dự hoài nên trở lại bến xưa !?
Nhưng đôi bờ bồi lở bởi cơn mưa
Đường song song đến bao giờ gặp gỡ

giấc mộng chẳng thành đêm về trăn trở
Đuôi mắt hằn sâu nhiều vết chân chim
Bao thu qua đông đến vẫn đi tìm .......
Tiếc nuối mãi thèm bờ vai nồng ấm .

Thugiangvũ



Xuân chờ


 
Xuân chờ

Đêm xuân dài thương người còn đứng đợi
Em bên này mỏi mắt ngắm xuân trôi
Trách ai đây !? ta thở cùng bầu trời
Đường vạn lối chẳng chung một lối rẽ

Xót xa cho cánh mai vàng đơn lẻ
Nở muộn màng gượng gạo đón xuân sang
Đồi thênh thang nghe gió rít trên ngàn
Thông vi vút lả ngọn buồn canh vắng

Tiếng sóng vỗ trên giòng sông tĩnh lặng
Dập dồn hoài con đò nhỏ chơi vơi
Mái chèo khua năm tháng cũng rã rời
Chờ trăng lên đẩy thuyền về đến bến

Chẳng nợ nhau tình cờ sao duyên thắm
Ngàn dậm xa vương vấn nhớ thương hoài
Mộng đi anh một thiên đường tương lai
Cơn mơ nhỏ kéo dài như vô tận

Cành đào tươi vừa vươn mình nở chậm
Chú bướm vờn hoa thỏ thẻ ân tình
Đôi môi khô em trao nụ hoa xinh
Gửi tất cả tình yêu mình trên đấy.

Thugiangvũ