Thứ Hai, 25 tháng 1, 2010

Sợi tóc mai


http://www.4shared.com/file/20296590…i_toc_mai.html

Nhạc : Kym Ngọc -Thơ Thugiang-


Anh giữ làm chi sợi tóc mai
Để buồn trâm bạc nhớ thương hoài
Rưng rưng chiều tím thu se lạnh
Gió lẻn qua mành nghe buốt vai

Hương cũ qua rồi giọt nắng phai
Đường xưa còn đó bóng in dài
Sơn khê muôn dặm sầu đơn lẻ
Ngõ cũ thu về mong dáng ai

Chia sẻ cho nhau tuổi ngọc ngà
tưởng đời tươi đẹp dệt trăng hoa
rưng rưng mây trắng về muôn ngả
Chẳng vẹn câu thề tiếc thu qua.

Mơ vẫn là mơ chỉ thế thôi
Sông sâu mặt nước vẫn chơi vơi
Thuyền ai thấp thoáng còn đâu đó
Hay đã xa vời mặc sóng trôi

Thugiangvũ

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Mưa rơi


 

Mưa Rơi...!...Tho-Thu-Giang-performed-by-Kyra-Ng..

Tho Thugiang

Nhạc : Kymngoc

Giọng hát : Kyra Nguyen
[url=http://www.hathaykhongbanghayhat.org/node/5266]Mưa Rơi[/url]



Mưa rơi

Mua roi giot ngan giot da`i

Giọt ngắn gợi nhớ giọt dài thương ơi !

Mây sầu còn tím chân trời

Nhìn qua khung cửa ngậm ngùi quanh hiu

Hòn đá cuội lạnh rong rêu

Đời em chẳng khác cánh diều xa bay

Heo may cuốn mãi chân mây

Lạc loài cơn lốc tỉnh say khóc cười

Rừng thưa còn chiếc lá rơi

Cành khô tiếc nuối một thời thu xưa

Cuối năm trời đã giao mùa

Cô đơn gác vắng gió lùa buốt vai !

Tim em giữ mãi hình hài

của người năm ấy thương hoài ngàn năm .

thugiangvũ

Tại ai


Tại ai gửi gió qua cầu
Đắng cay vạt mỏng tím mầu áo em
Hương hoa bỏ lại bên thềm
Nửa đêm bóng chiếc ướt mềm giọt sương

buồn thu sao cứ vấn vương
Sợi len đan dở vẫn thương dáng người
Mơ thêm tiếng nói giọng cười
Đan đi đan lại sầu khơi thành dòng

Chiều thu lạnh nhớ mênh mông
Bước đi một bước nghe lòng sông đau
Nhấp nhô mặt sóng đổi màu
Lệ rơi đáy nước chôn sâu nỗi buồn.

Thugiangvũ

Đông chờ xuân


Trên xứ lạ …. trải lời thơ hoan hỉ
Đón tri âm tâm sự cạn chén sầu
Dưới trăng vàng xin hãy ngồi bên nhau
Chia sẻ gánh nặng vai gầy guộc nhỏ

Quốc kêu sương hương xưa còn đâu đó
Lỡ xa quê mòn mỏi nhớ lối về
Tình thương còn , kỷ niệm buồn lê thê
Vời nối mãi cũng chỉ là dĩ vãng !

Đông chờ xuân mây mù còn lãng đãng
Ơi quê hương nuôi khát vọng từng ngày
Nước suối reo vọng tiếng vạc đâu đây
Thương Mẹ hiền còng lưng trên đê vắng

Oằn quang gánh tóc bạc màu mưa nắng
Giọt mồ hôi đổi lấy bát cơm rau
Trăm thứ khổ chẳng than thở đôi câu
Nuôi con lớn ngọc ngà dòng sữa Mẹ .

Nắm tay nhau hát vang ca ngợi Mẹ
Mẹ Việt Nam , trong ký ức chúng con
Dòng màu thắm nung nấu mãi trong lòng
Luôn sống đẹp gương hy sinh thế hệ .

Thugiangvũ

Nhớ ai !.....


Đêm về tiếng vạc kêu sương
Gợi sầu man mác người thương đâu rồi

Trăng buồn nên khuất sau đồi
Chẳng soi bóng lẻ thu rơi hững hờ

Trang giấy trắng trải vần thơ
Bút rầu mực cạn nguyệt mờ qua song
Giòng sông vỗ sóng âm thầm
Đáy ngầm xoáy tận cõi lòng cô đơn

Cơn mưa như trút tủi hờn
Gạt dòng châu lệ chờn vờn xót xa
Nhớ hương xưa nhớ tiếng gà
Thương thay lữ thứ xa nhà buồn tênh

Tiếng chuông khuya đổ bao lần
Ngân nga khúc nhạc bâng khuâng nẻo về .
Quốc kêu vang vọng sơn khê
Giăng giăng mấy ngả tóc thề thương ai .

thugiangvũ

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

Thương tiếc Sue .....




Thương tiếc Sue….Sue ơi ,

Rời tay ta con trở về cát bụi
Nỗi đau thương giữ lại để nhớ con
Bao năm qua tình nghĩa thật vuông tròn
Ta chia sẻ những vui buồn lẫn lộn

Chiều chưa đi nắng nhạt màu thu muộn
Sân vườn sau cỏ ướt bước con đi
Tiếng gió nhẹ như tiếng con thầm thì
Ngủ ngoan nhé chẳng luỵ vì nhân thế

Lặng lẽ quá xạc xào rơi chiếc lá
Vắng con rồi cây ngơ ngác trơ vơ
Nhành cúc vàng vừa nở để giao mùa
Sầu lả ngọn đong đưa đầy thương tiếc

Nhìn quanh đây nỗi nhớ con da diết
Quạnh hiu ơi se trút lạnh đông về
Xót xa nào đong nỗi nhớ lê thê
Vời kỷ niệm lùi dần vào dĩ vãng

Từng giọt rơi như sương mù lãng đãng
dòng lệ nào cô lẻ chỉ riêng ta …..
Nhớ mắt con tròn đẹp mãi nhìn ta
Hình dáng cũ con vẫn …. con mèo nhỏ

Mở cửa trước con chẳng còn ngồi đó
Thềm đá cao cũng lạnh lẽo quanh hiu
Ta nhớ con thầm gọi Sue sue ….
Vang vọng lại …. một nỗi buồn muôn thuở !

Vũ Lệ vân

Có bao giờ ....



có bao giờ ……….

Có bao giờ anh nghĩ về một giòng sông
âm thầm lặng lẽ chảy về nguồn
quanh quẽ cô đơn !

Có bao giờ anh nhìn mặt nước tủi buồn
E ngại đáy ngầm dậy sóng
Với từng cơn bão thổi

Có bao giờ anh biết con đò trôi nổi
Ngược giòng nước bồng bềnh
Bến bờ mênh mông

Có bao giờ anh hiểu đêm tối mông lung
Soi bóng lẻ dưới trăng mờ thổn thức
Gạt dòng sầu đếm canh thâu

Có bao giờ anh nếm giọt đậm mầu
Mặn đắng ly cà fé em vừa rót
Cạn ly rồi còn vị
đắng trên môi

Em là thế đấy , một chiếc bóng bên đời
Đơn lẻ loanh quanh
Và chẳng bao giờ bắt kịp bóng anh !

thugiangvũ

Gió đông buồn



Trầm tư lạnh gió đông buồn

Tuyết rơi trắng xoá chẳng nhường cỏ xanh

Con ngõ hẹp rối loanh quanh

Chữ duyên không nợ chẳng thành lứa đôi
Yêu chi cũng muộn màng rồi
Nối thêm chỉ để rối bời dây tơ
Phone reo vang tiếng người thơ
Giọng cười cứ ngỡ như là đâu đây

Thôi thì một phút vui vầy
Rồi đây đôi ngã tình cay đắng thầm
Nhấp lên môi chút ruợu nồng
Men say còn lại má hồng lẻ loi

Sông sầu mặt nước chơi vơi
Sóng xô lóng lánh như vời thời gian
Tiếc gì một đóa hoa vàng
Đông sang giá buốt héo tàn ai hay

Đời hoa nở mấy lần đây ?!
Chờ nhau chi nữa để mây tím màu .

Thugiangvũ