Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2008

Thao Thức

Thao thức hoài trách đêm dài không ngủ
đếm canh khuya mong đuổi những cơn sầu
dĩ vãng còn ẩn hiện suốt đêm thâu
thương kỷ niệm của một thời áo trắng

nhịp guốc môc gõ đều sân trường vắng
tóc mây bay theo gió lộng muôn chiều
tà áo ai vờn bóng quẩn như thêu
đẹp biết mấy màu trời trong xanh biếc

nón bài thơ che nghiêng nghiêng mắt liếc
nụ cười duyên e ấp mộng ban đầu
lưu bút nào ghi tình nghĩa thâm sâu
cành hoa ép trung trinh tươi trang giấy

bốn mùa qua đậm dần tình đôi lứa
Xuân về mai cánh nhỏ đẹp màu tươi
hạ qua mau hồng nở rộ môi cười
thu về chậm lá vàng tô màu áo

rồi ngày tháng đường đời ta tiếp nối
em sang ngang anh thoả chí tang bồng
cả bầu trời rộng lớn thật mênh mông
có ai nghĩ trên hai đầu nỗi nhớ

buồn duyên phận với bao điều trắc trở
thiếu phụ chờ nghe gió thổi qua song
anh về đây bao nuối tiếc trong lòng
gói dĩ vãng u hoài tình muôn thuở
Vũ Lệ Vân

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2008

Tiếng Ru


tiếng ru chìm đắm cơn mơ
dỗ em mộng mị thẫn thờ chiêm bao

thơ rơi nhè nhẹ ngọt ngào
trầm buồn như tiếng thì thào đêm xưa
nhớ người tìm ánh sao thưa
giăng giăng mây ngả bóng vừa tàn thu.
Thương thay trời lắm sương mù
Xa xôi muôn dặm lời thư khóc người
Sông sầu con nước trôi xuôi
về đâu sóng hỡi ngậm ngùi xót xa
“à ơi nhìn tháng ngày qua”
chăn đơn gối lẻ gợi ta nhớ mình
trách chi ngọn gió vô tình
lạnh đôi tay nhỏ bên mành song thưa

VũLệVân.

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Đông Sớm

Sớm lập đông heo may về buốt giá
núi chập chùng sương phủ kín sơn khê
bầu trời mơ con ngõ cũ đi về
vầng trăng khuyết dường như đang buồn tủi

vạn dặm xa mây mờ che khuất núi
gió lộng trời đẩy sóng vượt trùng khơi
thuyền tình em làm sao thoát biển trời
giông tố đến mái chèo trôi xa tắp.

tầm tay với không gần trong gang tấc
đuôi mắt dài mái tóc bạc phơi sương
vọng cố hương thao thức những đêm trường
thương nhớ lắm mà cánh diều bay mãi

kiếp tầm tơ nên suốt đời trang trải
thiếu vắng nhau thu vắng ngẩn ngơ sầu
đông sớm về lạnh lẽo tuyết rơi mau
ngày xa gặp trên hai đầu nỗi nhớ

VũLệVân

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008

Tình Thu


Nghe gió heo may rụng lá vàng
Sương mù che kín lối sang ngang
Trời thu tan tác mờ sương khói
chàng có nghe chăng thiếp ngỡ ngàng

gom lá thu rơi bước thẫn thờ
nhìn trăng sầu rụng chép thành thơ
em về hong cánh tình thư ấy
mực còn mờ tỏ tím thu mơ

dòng chữ còn đây nét võ vàng
gợi mùa thu cũ nhớ miên man
tình thu khô héo phai theo gió
gom cánh hoa buồn đông đã sang

bến cũ đò xưa đã lặng rồi
bềnh bồng con nước sóng buông trôi
mái chèo khua nhịp sầu xa vắng
từng giọt mưa buồn khóc viễn khơi
VũLệVân

Câu Hỏi

Đưa đôi tay nhỏ qua mành
hứng bông tuyết trắng ghép thành vần thơ
tay đã lạnh tuyết ơ thờ
chờ em viết nốt tình thơ lỡ làng
tóc dài gió đuổi lang thang
bạc theo màu áo muộn màng mấy thu
lập đông nên lắm sương mù
giăng giăng lối nhỏ trời thu bẽ bàng
cho em gỡ mối tơ vàng
hong đôi cánh bướm nhẹ nhàng vui xuân
nụ hôn năm ấy còn không
ấp trong túi áo hong nồng đông sang
VũLêVân

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2008

Tình Muôn Thuở

thu năm ấy chúng mình vui hai đứa
rủ nhau đi cùng bắt bướm hái hoa
chiếc khăn tay ôm cánh bướm hiền hoà
cành bông ép xinh xinh trang giấy trắng

vòng xe đạp đèo nhau qua phố vắng
rúc rích cười mặc thiên hạ dèm pha
cơn mưa xuân cùng núp dưới hiên nhà
bao vui thú ta chia đều hai đứa

bốn mùa qua đậm dần tình đôi lưá
xuân về mai cánh nhỏ đẹp màu tươi
hạ qua mau hồng nở rộ hoa cười
thu về chậm lá vàng tô màu áo

rồi sau đó đường đời ta tiếp nổi
em sang ngang , anh thoả chí tang bồng
một bầu trời rông lớn thật mênh mông
nghĩ về nhau trên hai đầu nỗi nhớ

buồn duyên ta với bao điều trắc trở
thiếu phụ chờ nghe gió thổi qua song
anh trở về mang nuối tiếc mênh mông
gói dĩ vãng u hoài tình muôn thuở




VũLệVân

Khóc Thầm

Đêm về nghe lá khóc thầm
tìm bàn tay ấm sưởi đông muộn màng
em về múc ánh trăng vàng
thả giòng sông cũ thu tàn lá rơi

nhớ người vọng gió ru hời
còn chăng chỉ tiếng gọi mời hư vô.
Sao đêm khi tỏ khi mờ
nửa soi gối chiếc nửa còn chờ ai

sương rơi nhẹ tiếng thở dài
nhạc tình vang khúc u hoài bơ vơ
canh dài chép một vần thơ
tặng người năm cũ hững hờ thu qua

tiếng quốc vọng nhớ quê nhà
đò trên sóng vỗ bao la chân trời
lặng nhìn mặt nước chơi vơi
liễu gầy rũ bóng buồm trôi bến chờ
VũLệVân

Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2008

Bỏ ngỏ

hoa tuyết trắng giăng đầy trời nắng mới
hạt long lanh toả ánh sáng nhiệm màu
đẹp làm sao đôi mắt lặng nhìn nhau
thầm nhắc lại câu yêu đương
bỏ ngỏ

cớ sao anh còn ngại ngùng chưa tỏ
hay e mây sợ gió, giọt mưa ngâu
bởi đôi ta đã ý hợp tâm đầu
thì giang khúc sông Hồng thêm màu áo .

thu đi rồi trôi qua trong hư ảo
luỹ tre xanh đang lãng mạn đong đưa
kề vai nhau ta núp dưới bóng dừa
nghe tiếng sáo dặt dìu quê ta đó .

tay trong tay dìu nhau trong tiếng thở
trở lại quê ôn dĩ vãng một thời
mắt nai vàng con suối đẹp trùng khơi
hoa cau thoảng hương đưa thơm ngan ngát .

giòng sông Mẹ nước trong veo xanh mát
ngọt ân tình mùa lúa mạ reo vui
đàn trẻ thơ ca vang khúc yêu đời
yêu nhau mãi thắm đượm tình xuân mới


VũLê vân

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008

Anh đi rồi

Anh đi rồi mây buồn che nắng sáng
cây cỏ hờn héo úa ngả màu tang
cơn mưa xa lặng lẽ khóc thu tàn
ong bướm chợt ngẩn ngơ sầu ly cách .

Anh đi rồi môt mình trên đất khách
tóc mây bay theo gió lộng muôn chiều
lược biếng cài chiếc trâm lẻ cô liêu
ai ve vuốt những đêm dài lẻ bóng .

Anh đi rồi hàng thông gầy trông ngóng
đỉnh đồi cao vi vút nhớ thương người
chiếc lá buồn thân còm cỏi đang tươi
lưu luyến khúc tình ca còn dang dở .

Anh đi rồi bến sông tương bỡ ngỡ
đông sẽ về tuyết lịm kín hồn anh
lá mùa xưa xanh rũ bỗng xa cành
thôi hẹn gặp cõi đi về anh nhé.
VũLệVân

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2008

Tình Như Bóng Mây


Đông sớm về trên vùng trời đất khách
gió lạnh lùa qua ngõ ngách con tim
bông tuyết bay khoe sắc trắng trên thềm
cho nhung nhớ gom đầy làn mi biếc

cành trơ lạnh đếm lá sầu luyến tiếc
cuối mùa rồi còn vương vấn mà chi
thân cô đơn buổn khẻ hỏi xuân thì
dòng đời ngược biết bao giờ đến bến .

thương nhớ chi một góc trời xao xuyến
kẻ đầu sông người ở cuối chân trời
chiếc lá vàng theo giòng lạ buông trôi
một đường thẳng chẳng bao giờ gặp gỡ .

hai vì sao hai khung đời bỡ ngỡ
trớ trêu thay xui khiến gặp nhau đây
trên phố
tình mê ảo bóng mây bay
nhìn hạnh phúc vờn trong tầm tay với .


VũLệVân

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

Mùa Đông Cô Đơn


Tiếc chi sợi nắng mong manh
sợ sương thu đến buốt cành hoa lê
thương nhau cũng một lối về
sao anh nỡ lạc bến mê lỡ làng
đò ngang cách trở quan san
đường đi ngõ đến muộn màng thu qua
sóng rì rào giấc mơ hoa
giật mình tỉnh dậy người xa chân trời
đông về sớm hạt tuyết rơi
lạnh lùng gối chiếc chơi vơi hao gầy
thuyền em tấp bến sông mây
mái chèo khua nhịp chở đầy gió hoang
một mình đếm bước lang thang
nghe heo may đến ngỡ ngàng tương tư
hôm nay trời lắm sương mù
tuyết tan theo gió như ru giọt sầu .
VũLệVân

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2008

Chia nhau

Chia nhau môt giọt nắng tình
để mai sương sớm ấm mình ấm ta
long lanh như hạt mưa sa
mà trong ánh mắt có ta với mình

chia nhau một giọt nắng vàng
để mùa đông đến sưởi nàng sưởi ta
tiếng cười hoà cả giang hà
mưa xuân về mát cả ta với mình

chia nhau một giọt nắng đời
mai kia chung một mảnh trời có nhau
bốn mùa đắp đổi qua mau
hai ta chia sẻ vàng thau suốt đời

chia nhau một giọt nắng hồng
cho hoa tươi thắm môi nồng hương yêu
bướm ong bay lượn dập dìu
đôi ta chấp cánh mây chiều vương vương .

VũLệVân

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Giao Mùa


trời đã giao mùa anh biết không ?
heo may se lạnh lẻn qua phòng
bên thềm hoa cúc đang khoe sắc
gợi mùa thu cũ nhớ mênh mông .

gió hỡi đừng bay lạc nẻo về
mây chờ cánh nhạn bóng lê thê
sầu vương trăm ngả lòng tê tái
sương xuống âm thầm một ngõ quê

đếm bước lang thang giữa lối buồn
lá rơi tơi tả chạnh lòng thương
từng cơn mưa bụi đau niềm nhớ
trăng lạnh mây mù tóc điểm sương .

kỷ niệm chiều thu chút nắng đầy
tình theo từng chiếc lá thu bay
giăng giăng mây tím về qua ngõ
ai biết trăng sầu khóc tối nay.

VũLệVân